Xung quanh mâm cỗ cưới cũng có bao chuyện mà thế hệ đi trước vẫn phải cười nắc nẻ mỗi khi kể lại cho thế hệ trẻ bây giờ. Ngày ấy, nhà giàu, mâm cỗ cưới phải đủ bốn bát, sáu đĩa. Theo quan niệm của thời bấy giờ, con số 10 tròn trĩnh tượng trưng cho lời chúc hạnh phúc trọn vẹn dành tặng đôi vợ chồng mới. Ðương nhiên, đám cưới của các gia đình nghèo thì tằn tiện hơn nhưng nhất thiết không thể thiếu hai món chủ đạo là thịt gà luộc và xôi gấc.
Ở một số vùng còn có lệ cả làng đi ăn cỗ cưới. Cứ nghe thấy tiếng pháo nổ là cả làng kéo đến ăn. Có cụ già đã món hết cả răng, ăn uống chả được là bao vẫn chống gậy đến góp vui. Đám cưới thường được kéo dài nhiều ngày, ngày chính thì mời tất cả mọi người, còn những ngày phụ thì mời anh em, họ hàng thân thích đến dùng cơm và giúp đỡ làm cỗ, căng bạt. Cỗ cưới còn thừa được chia phần để mọi người mang về.
Ngày nay, đám cưới thường được rút gọn xuống còn 1 ngày. Gia chủ sẽ chủ động giới hạn số lượng khách mời bằng cách gửi thiệp cưới. Cỗ đãi khách cũng được đặt theo yêu cầu, mỗi nhà mỗi kiểu. Nhiều gia đình còn thể hiện đẳng cấp bằng việc lựa chọn những món thật độc, lạ cho bàn tiệc cưới.
Những năm 80 thiếu thốn, người ta thường mời cưới chay bằng miệng. Tuy nhiên, giới trung lưu cầu kỳ lại có mốt nhờ anh bạn hoạ sỹ nào đó vẽ thiếp mời giúp, vừa tiện lại vừa có vẻ lãng mạn. Có nhà dùng thứ thiếp hình chữ nhật, màu lòe loẹt, bên ngoài có đôi bồ câu, chữ song hỷ hay hình trái tim.
Ngày nay, thiếp mời chủ yếu được đặt in hàng loạt với nhiều kiểu dáng và chất liệu giấy phong phú. Thiếp in màu đỏ may mắn hoặc màu vàng sang trọng thường được đại đa số ưa chuộng. Tuy nhiên, một số người cũng nhờ họa sĩ vẽ hình hoạt họa hài hước hoặc tự thiết kế mẫu thiếp thật “độc”, không “đụng hàng”.
Thời xưa, ai có gì, mừng đấy, người thì cái xoong, cái chậu, người thì cái phích. Ai không có thì sang dự chia vui tinh thần. Mọi người ngồi nói chuyện, cười đùa thật rôm rả đến tận xế chiều chưa muốn về. Còn bây giờ, đám cưới đàng hoàng hơn, hoành tráng hơn nhưng lại thiếu đi cái gần gũi, vô tư ngày ấy. Khách đến ăn cưới việc đầu tiên là tìm chiếc hộp bằng giấy đỏ để bỏ phong bì. Ăn cỗ, nếu cụng ly được một lần với cô dâu, chú rể và gia đình là đã đủ lễ, còn không thì ăn xong cứ tự động đứng lên ra về. Ai ăn trước, về trước, ai ăn sau, về sau. Có người đi ăn cưới thậm chí chẳng biết mặt cô dâu, chú rể.
Gần đây, nhiều nhà còn có phong trào thuê chân dài ăn mặc mát mẻ, nhảy khêu gợi trong đám cưới để mua vui cho khách. Có điệu nhảy sôi động của các cô gái trẻ đẹp không ngại khoe thân, đám cưới dường như náo nhiệt hơn bởi tiếng hò reo, cổ vũ. Tuy nhiên, nó lại làm mất đi rất nhiều bản sắc của đám cưới truyền thống. Người ta bất chợt quên đi mục đích chính là đến chúc phúc cho đôi vợ chồng mới cưới trong lúc còn “bận” soi các chân dài, thậm chí nhiều người còn lấy di động để ghi lại hình ảnh đó.
Chứng kiến đám cưới nhộn nhạo, không ít người tiếc nuối một ngày xưa ấy, khi những khách khứa giỏi văn nghệ xung phong lên làm MC hay hát vài câu dân ca, quan họ góp vui.
Lẽ tất nhiên, đám cưới là ngày trọng đại của đời người nên ai cũng muốn tổ chức cho thật hoành tráng, thật náo nhiệt, có thế thì mới “ngẩng mặt” được với bạn bè, với họ hàng, lối xóm. Thế nhưng tổ chức thế nào để mang lại niềm vui cho cả cô dâu, chú rể, hai họ thông gia lẫn khách khứa tới dự mới là vấn đề. Và lúc ấy, người ta lại bất chợt nhớ đến một đám cưới không mâm cao cỗ đầy, không có hot girl nhảy nhót nhưng lại tràn ngập tiếng cười ngày xưa.
Theo Tri thức trẻ